PHẠM PHÚ HẢI THI NHÂN ĐẾN TỪ THẾ GIỚI KHÁC ...
Mọi người, cả bạn bè anh, những người quý trọng anh, thân thiết với anh, biết và yêu mến thơ anh, đều nói rằng sinh thời anh bị bệnh nặng, căn bệnh tâm thần hoang tưởng phân liệt, là một từ ngữ khoa học cho có vẻ nhẹ đi, tránh dùng một từ người đời thường vẫn dùng để chỉ về căn bệnh dị thường gần như nan y này: điên. Hầu như một đời anh đã phải sống cùng căn bệnh ấy, nhất là những năm tháng cuối đời, khi đôi lúc còn khỏe, anh vẫn lang thang trên phố, một mình. Lang thang và tìm kiếm. Trong những ngày anh lang thang tìm kiếm ấy, tôi vẫn thường nghĩ về anh, nhưng thật khó có thể gặp được vì anh thường không tỉnh. Và tôi cũng đã nghĩ như mọi người, rằng anh thật sự là người điên, và thậm chí đã viết một bài thơ về anh, nhưng chưa bao giờ có dịp gặp anh lúc anh tỉnh táo để đưa anh đọc một lần!